Giảm chấn rung là biện pháp cơ học quan trọng nhằm tách nguồn rung từ quạt ra khỏi bệ máy và mạng ống, ngăn truyền rung, giảm ồn và bảo vệ liên kết – ổ đỡ. Trong điều kiện mỏ, kết cấu đặt máy và đường ống dài dễ rơi vào vùng cộng hưởng, khiến biên độ rung tăng nhanh khi quạt chạy ở dải tốc độ nhất định.
Giải pháp cơ bản là lựa chọn phần tử giảm chấn phù hợp: pad cao su, gối lò xo hoặc kết hợp, với tần số riêng thấp hơn đáng kể so với dải kích thích. Tải phân bố đồng đều trên các gối để tránh xoắn; cao độ bệ được chỉnh phẳng nhằm duy trì đồng tâm trục. Tại mối nối ống, dùng khớp mềm để ngắt truyền rung và bù giãn nở; các gối đỡ ống bố trí theo nhịp tối ưu để nâng cứng kết cấu.
Trước khi lắp, đo rung nền để chọn tần số riêng mục tiêu; sau lắp, đo kiểm lại để xác nhận tách rung đạt yêu cầu. Nếu vẫn còn đỉnh biên độ hẹp theo tốc độ, cần rà soát độ cứng bệ, bổ sung giằng, thay đổi khối lượng hoặc điều chỉnh tốc độ tránh vùng cộng hưởng. Đồng thời, kiểm tra siết bulông, căn chỉnh đồng tâm và khe hở để loại trừ nguồn rung cơ khí.
Giảm chấn rung cần đi cùng tối ưu khí động: làm đều dòng cửa vào, ống khuếch tán đúng góc và cải tiến cút gắt nhằm giảm kích thích do xoáy. Sau mỗi lần phục hồi lớp phủ hoặc thay cánh, cân bằng động lại để không đưa rung trở lại qua đường khí động. Đối với phòng máy gần khu vực làm việc, kết hợp bọc cách âm tường – ống để hạ ồn do rung kết cấu.
Cuối cùng, bảo trì định kỳ các phần tử giảm chấn, kiểm tra lão hóa cao su, rỉ sét lò xo và lún bệ; cập nhật hồ sơ rung theo thời gian để dự báo thay thế. Nhờ giảm chấn rung đúng cách, hệ thống thông gió mỏ vận hành êm, bền và tiết kiệm năng lượng, bảo đảm an toàn cho thiết bị và người lao động.